24 tuổi, anh nói anh muốn tôi và anh có cơ hội tìm hiểu nhau. Và rồi khi cơ hội đó chưa đến anh đã vội vàng nói là anh thích tôi khiến tôi sợ hãi chạy trốn. Sau đó tôi đi xa và chúng tôi ít liên lạc hơn.
25 tuổi gặp lại anh, anh không còn sự hồ hởi 1 năm trước, anh nhẹ nhàng và trầm hơn. Có lẽ thời gian đã làm anh chững chạc hơn. Khi này anh bảo anh sẽ cố gắng sang bên ấy với tôi, anh muốn được một lần đi xa, và muốn gần tôi. Tôi chỉ cười trừ, liệu anh có thật lòng?
26 tuổi, giờ anh phong độ và đàn ông hơn. Anh nói có nhiều cô theo nhưng anh không yêu ai, chỉ thích tôi thôi. Anh không còn nghĩ đến chuyện bay nhảy sang bên này với tôi nữa, anh cho rằng giờ anh phải tập trung vào sự nghiệp, ổn định cuộc sống. Những lần chat với anh bây giờ cụt ngủn và luôn kết thúc bởi câu, hôm nay anh mệt quá anh đi ngủ trước đây.
27 tuổi, anh lại mơ về một mái nhà khi những anh bạn thân của anh bắt đầu hẹn hò yêu đương và tính đến chuyện cưới xin. Anh lại bắt chuyện với tôi, thăm hỏi về ngày trở về của tôi, và gợi ý về tình yêu. Anh nói anh chỉ có cảm xúc với tôi.
Ngày xưa anh là con trai, anh yêu bằng mắt.
Bây giờ anh là đàn ông, anh yêu bằng lý trí, anh chọn vợ dù đã hơn 3 năm anh chưa gặp tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét