Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2016

Đàn ông tuổi 30, họ nghĩ gì?


Tác giả: Blog của May
Trước đây, tôi luôn có một suy nghĩ đàn ông dưới 30 tuổi đều chỉ là trẻ con. Rồi thoắt một cái, những người đàn ông “dưới 30 tuổi” mà tôi quen khi ấy vụt chạm tới cái ngưỡng 30 lúc nào không biết. Và dù muốn hay không, tôi cũng phải công nhận rằng họ đang dần thoát khỏi dáng vẻ của một cậu bé khi xưa.
Có một câu nói khá thú vị thế này: “30 tuổi chỉ là mới vào đời, đến 60 tuổi mới bắt đầu chơi bời tung tăng”. Có lẽ, tuổi 30 mới là lúc đàn ông bắt đầu cuộc sống thực sự của một người đàn ông?
Khi 30 tuổi, tôi tin rằng đàn ông nghĩ về tổ ấm nhiều chẳng kém phụ nữ. Mặc dù “trai 30 tuổi đương xoan”, nhưng những mối tình chóng vánh đi qua khiến cho họ ao ước nhiều hơn về một mối tình đủ lâu bền, một người phụ nữ đủ thấu hiểu để cho họ một bến đỗ.
Vẫn mê mẩn những "vòng 1" nóng bỏng, nhưng họ đã ngấm ngầm mơ về một bàn tay dịu dàng. Thế nhưng đừng nghĩ rằng vì họ khao khát gia đình mà dễ dàng “cưa” đổ họ. Bởi khi 30 tuổi, càng ý thức được giá trị của mình, họ càng khó để giang vòng tay ôm một người đàn bà.
Chạm ngưỡng 30 tuổi, đàn ông dường như đều gặp phải một cơn “chấn động” nhẹ, cơn chấn động mà bạn tôi - một người đàn ông 34 tuổi đùa rằng đó là “khủng hoảng tuổi 30”. Nếu khủng hoảng của phụ nữ 30 tuổi chủ yếu là lo sợ mình chẳng còn thu hút, thì khủng hoảng của đàn ông xoay quanh hai vấn đề: tình và tiền. Tiền là địa vị, thành công trong công việc. Tình là một người phụ nữ, một tổ ấm.
Chẳng ai quy định một người đàn ông 30 tuổi phải có một trong hai thứ, hoặc cả hai thứ đó. Thế nhưng, những người đàn ông đang bắt đầu trưởng thành với lòng kiêu hãnh ngút trời lại luôn coi đó là một cái mốc đánh dấu sự lớn lên của mình.
Một cậu bạn giỏi giang nhất lớp tôi hồi đại học, hôm qua còn lông bông nhảy việc từ nơi này qua nơi khác, hôm nay đã trầm ngâm: “Tớ phải tìm một nơi để ổn định sự nghiệp, rồi cưới vợ cho các cụ yên tâm”. Suy nghĩ tưởng giản đơn, nhưng là cả một sự thay đổi “vĩ đại” trong tâm thức.
Khi đàn ông nhìn cuộc sống không chỉ bằng những thú vui chóng vánh, mà đan cài vào đó ý thức và trách nhiệm, họ đã bắt đầu trở thành đàn ông thực sự.
Cơn “khủng hoảng tuổi 30” của đàn ông hóa ra cũng thật dễ thương. Họ không còn là những cậu thanh niên sẵn sàng nóng mặt và giơ nắm đấm khi bị khiêu khích. Họ điềm đạm hơn và biết lượng sức mình, lường hậu quả trước mỗi cơn nóng giận.
Họ không trẻ đến mức thiếu tự tin, và còn lâu mới già đến nỗi phải níu kéo tuổi thanh xuân. Thay vào đó, đàn ông tuổi 30 định giá được sức hút của mình và bình tĩnh lan tỏa nó.
Bởi vậy, cưa đổ một anh chàng tuổi 30 quả thực không dễ. Nhưng nếu đã “nắm” được họ, không phải trong bàn tay mà là trong vòng tay dịu dàng của mình, các cô gái có thể yên tâm về một cái kết có hậu, trừ phi bạn xui xẻo gặp phải một anh chàng Đông Gioăng chính hiệu không phân biệt tuổi tác.
Kỳ thực, phụ nữ khó có thể hiểu kịp được đàn ông. Đôi khi, tôi ngỡ rằng mình rút cục đã có thể hiểu họ, thì họ lại vùn vụt bỏ xa tôi và chạm đến một cái ngưỡng khác. Dù những người đàn ông 30 tuổi hôm nay vẫn đang loay hoay với “hậu khủng hoảng”, nhưng khoảng thời gian ấy có lẽ cũng sẽ lướt qua rất nhanh.
Và điều duy nhất tôi hiểu được là tôi có thể thông cảm cho một người đàn ông 30 tuổi chưa có địa vị trong tay, nhưng tôi chẳng thể chấp nhận nổi một người đàn ông 30 tuổi vẫn đang loay hoay chưa tìm ra hướng đi cho cuộc sống của mình.