Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

Time is flying

Time is passing so fast......... Chỉ học nốt buổi ngày mai là được nghỉ ôn thi 1 tuần. Và thi xong 3 ngày thôi sẽ được chơi + CFA + assignments ^^

Sang đây rồi. Thấy đúng thật là lại được thò chân vào một nền văn hóa mới.

Hồi lớp 11 ở Việt Nam (cách đây 7-8 năm) tớ hay đi xe buýt từ Lò Đúc lên Kim Mã để học tiếng Anh thầy Nghiêm. Hồi đó xe buýt còn ít người đi, giờ cao điểm thì phải đứng tí thôi chứ không đến nỗi bị chen chúc thả dê. Mấy bác lái xe buýt cũng dễ thương, anh tài phụ soát vé cũng vậy. Có hôm đi vào xe anh nào vui tính bật đài rồi còn hát theo, chả để ý soát vé gì đâu. Mà tớ đi vé xe tháng nên giơ cái thẻ ra một phát là được. Lúc 8-9h hơn học xong bắt xe về thì xe vắng tanh chẳng có mấy ai đi, cảm giác xe cứ đi, dòng người cứ hối hả, trong xe mùa hè thì mát mùa đông thì ấm, nhạc bật bên tai, thấy thích cực :)) Giờ thấy ai đi xe buýt cũng than vãn, mà nhìn mấy bác xe buýt đi ngoài đường cũng sợ, bác í đi xe Mercedes Benz mà cứ như đi Matiz kô bằng ý, phóng lấy phóng để, chen lấn thì đừng hỏi.

Rồi thì là tài xế xe buýt đánh người, tông chết người...

Sang Singapore, tớ được dịp biết xe buýt bên kia như thế nào. Bác tài sẽ dừng xe ngay ngắn ở bến, nếu không hiểu rõ cái xe này có đi đến chỗ cần không thì chỉ cần lên xe hỏi phát biết liền. Bạn cũng sẽ được chỉ dẫn tận tình xem bắt xe nào ở bến nào. Ở đây ai cũng có ý thức nhường chỗ cho "người già, phụ nữ mang thai và trẻ con"... trên xe luôn có "priority seat" cho những người như vậy. Và ai cũng cảm thấy rất vui nếu họ được giúp người khác. Có một lần đi xe bus ở Singapore, tớ thấy một vị khách xuống xe và nói "Thank you!" với bác tài xế. Tớ thấy làm rất rất ngạc nhiên... Vì dù người Sing rất hay nói Cảm ơn/Xin lỗi, nhưng ít ai nói Cảm ơn với bác tài cả. Và đúng thế, vị khách đó là người duy nhất thì phải. Anw, các bác tài xế xe bus ở Singapore là những người cực kì nice, họ đúng là những người bán hàng khéo léo, và bạn là thượng đế của họ vậy. Nếu bạn không chắc mình xuống đúng bến, bạn có thể bảo họ nhắc bạn. Họ sẽ luôn mỉm cười chào bạn khi bạn lên xe, miễn là bạn đừng "giả vờ" quên trả tiền vé xe bus là được :)) Nếu bạn bị tật phải dùng xe lăn, bác tài sẽ xuống tận nơi đẩy bạn lên, xếp chỗ ngồi cho bạn cẩn thận, rồi mới lái xe tiếp. Khi bạn xuống, bác ấy cũng sẽ làm một trình tự tương tự đến khi bạn cảm thấy hài lòng mới thôi. (Tớ đã từng nhìn thấy 2-3 lần như vậy)

Sang UK, vì nhà chỉ cách trương 20' đi bộ nên tớ chả mấy khi đi xe bus. Tuy nhiên hôm nọ tớ đi sang Bournemouth/Poole chơi và tuần rồi đi London phải dùng đến xe bus thì tớ phát hiện ra một điều khá thú vị về văn hóa đi xe buýt bên này. Tất cả mọi người khi xuống xe đều nói cảm ơn với bác tài. Và đó là một "thói quen" rồi. Không ai là không nói. Kể cả tớ :)) Bây giờ thì tớ không thấy lạ lẫm với điều đó nữa rồi. Bình thường người Anh vốn rất nice, họ thường nói Sorry khi bạn vô tình đi vào đường của họ, nói Thanks khi bạn tránh họ trên đường để đi một đường khác cho thoải mái, nói Hi Ya! khi bạn ghé cửa hàng, và cả Bye sau khi bạn đi.

Không phải là tớ chê Việt Nam. VN dù sao vẫn là quê hương. Tớ chỉ nói lên sự khác biệt, về văn hóa, về cách ứng xử, và về cả sự nhận thức. Khi 1 người nói cảm ơn, 1 người sẽ phải suy nghĩ, và khi 1 người suy nghĩ có thể họ sẽ bắt chước để nói cảm ơn. Và khi 2 người đều nói cảm ơn, biết đâu sẽ có người thứ 3, thứ 4.... và thứ n. Nếu bạn đi xe buýt, hãy nói cảm ơn với bác tài :-)

2 nhận xét:

  1. Úi, đi xe buýt ở VN mà lúc xuống ngoái lại nói lời cảm ơn cẩn thận bị cửa phập cho 1 cái í chứ =))

    Lâu lắm ko nói chuyện với em iu. Nhớ em nhìu. Mong sớm gặp lại em ;)

    Trả lờiXóa
  2. Lệch múi giờ nên thành ra chẳng chat chit gì với chị đc :'(. Em cũng mong sớm gặp lại chị ;)) :* :* Hi vọng lúc đó đc nghe 2 tin vui từ c :P

    Trả lờiXóa