Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

毎日の日々

Cuộc sống ở Nhật là những chuỗi ngày của thói quen.
Lúc sống vậy mãi thấy cũng chán chán muốn vứt tất cả đi và bỏ lại sau lưng.
Nhưng rồi về VN một tháng mới về đc 1 tuần lại muốn quay trở lại Nhật.
Ai bảo Nhật thật sạch sẽ, thức ăn ngon (về VN giờ ăn món Việt ko thấy ngon miệng nữa mới lạ), khí hậu cũng dễ chịu, con người không tọc mạch lắm, không khí cũng dễ thở hơn.
Nói ra lại bảo sính ngoại ấy mà không phải thế đâu vì tớ đã từng sống ở Singapore rồi UK rồi mới đến Nhật sống mà. Hồi ở Singapore hay UK lúc nào tớ cũng muốn về VN hết và về rồi thấy cũng chẳng hối hận lắm.
Có lẽ do kiếp trước tớ đã từng là người Nhật nên về Nhật tớ thấy như về nhà vậy, thật ấy.
Sống không phải để ý câu nệ, không phải nhìn trước ngó sau, thấy thoải mái hơn.
Ăn uống cũng chẳng phải lo nghĩ gì.
Tất nhiên ở Nhật thì phải lo về tài chính, về công việc, về con cái v.v... nhưng mà ở VN cũng phải lo mấy cái đó mà đúng không...
Nỗi buồn lớn nhất khi không ở VN là không được sống gần bố mẹ, gia đình và bạn bè thôi.
Nhưng rồi sau 3 năm đến Nhật mọi thứ cũng đã quen rồi, tớ cũng coi Nhật là nhà rồi nên không thể bỏ nhà đi đến nơi khác nữa.

Cảm giác vừa đặt chân đến sân bay Nhật rồi đi về nhà thấy muốn thở phào nhẹ nhõm....T_T
Nhưng nhất định con tớ dù sinh ra và lớn lên trên đất Nhật vẫn sẽ nói viết lưu loát tiếng Việt và không bao giờ quên cội nguồn gốc rễ Việt Nam.
Vậy đi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét