Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

If you leave me now...

14/2 năm nay ngồi download album The Power of Love về nghe. Tự nhiên thấy bài này và thấy thích dã man. Ngồi search ra thì  mới biết bài hát này cũng lâu lắm rồi, tuổi đời dài hơn cả tuổi mình nữa... Bài hát là lời người đàn ông níu kéo cô gái khi cô muốn bỏ anh đi. Anh chàng thủ thỉ.. Nếu em bỏ anh đi bây giờ, em sẽ mang theo cả trái tim anh, cả tâm hồn anh. Xin em đừng đi, anh mong em hãy ở lại... Khi ngày mai đến, cả hai chúng ta sẽ thấy hối hận vì những gì đã nói ngày hôm nay...




Khi viết những dòng này tớ không nghĩ về tình yêu, mà trái lại tớ đang nghĩ về tình bạn. Có những tình bạn chỉ vì nóng giận nhất thời, rồi giận dỗi, rồi cái tôi quá lớn... thế là họ để tình bạn đó trôi tuột qua vai, để một ngày gặp lại họ nhận ra họ khác nhau quá rồi, chẳng còn gì để thủ thỉ, tâm sự nữa.

Là một người may mắn, tớ đã tìm thấy tri kỉ, soulmate của tớ - một người có lẽ trên cả tình bạn. Trải qua nhiều chuyện, tớ biết tớ mang ơn người bạn đó nhiều lắm. Mong rằng tình bạn của tớ và bạn sẽ là mãi mãi. 

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

Steve Jobs and me

Kể từ ngày bác Jobs mất, mãi 1 năm sau mới có xiền để mua quyển sách của bác nhân một dịp chôn chân trong cửa hàng sách giảm giá, nhìn thấy sách bác đc giảm mà như bắt được vàng vì kể từ ngày sách bác in ra thì liên tục trong top sách bán chạy + phải tái bản :D Chứng tỏ mình cũng có duyên với bác Jobs. Hi.hi. Đã thế mua đc bản hardcover, với những đứa mê sách như tớ thì lúc nào cũng ưu tiên hardcover vì độ bền + đẹp :P Và cũng nửa năm từ lúc mua sách giờ mới chính thức có thời gian để đọc sách về bác. Ôi, càng đọc càng thấy bác thật điên điên giống mình =)



Tóm tắt những điều ấn tượng về bác Jobs thì như sau:
- Nhìn mặt bác chẳng ai nghĩ bác điên rồ và một mình một kiểu thế đâu. Nhìn cũng hiền hiền ấy thế mà bác ấy ... toàn đi chân đất, ít tắm gội, không biết trước đó là mấy tuần tắm một lần chứ sau này có bác Mike Scotty được mời đến Apple để "trị" bác Jobs có yêu cầu bác Jobs phải tắm ít nhất tuần/lần... Hi.hi... Hài không chịu được. Bác Jobs cũng ăn uống 1 mình 1 kiểu, bác ý chỉ ăn rau + hoa quả sạch. Tủ lạnh ở công ty toàn là nước cam hữu cơ, trong khi nhân viên đòi uống soda nhưng bác ý nhất định ứ chịu =))

- Bác ấy từ khi biết nhận thức thì luôn đi tìm bản thân mình (cái này thì giống mình ghê), một phần vì bác Jobs từ khi sinh ra đã bị bố mẹ đẻ bỏ lại và bố mẹ nuôi của bác dù chăm sóc bác như chính con đẻ và chính bác cũng nhận bố mẹ nuôi mới chính là bố mẹ đẻ của mình (bác Jobs mang họ bố nuôi) nhưng từ thâm tâm bác, bác vẫn nghĩ mình là "đứa trẻ bị bỏ rơi", là thiếu nguồn rễ, gốc gác... Ôi không còn gì để nói... vì một số lý do mà mình cũng có chung tư tưởng đó với bác ý, kể cả giờ cũng vẫn vậy. Tuy nhiên việc tìm kiếm nguồn cội của mình không mạnh mẽ và quái đản như bác ấy (gần gần thôi!). Khi 19 tuổi bác Jobs một mình sang tận Ấn Độ học đạo Phật, ăn chay ngồi thiền. Mình thì phải đến tận 24 tuổi mới đi sang Ấn Độ học đạo :)) nhưng không hề ăn chay ngồi thiền, chỉ tập Yoga thui =))

- Bác Jobs theo chủ nghĩa hoàn hảo và tối giản. Bác ý rất khó tính, cầu toàn, nhờ vậy mà giờ chúng ta mới có iPad, iPhone, iPod cũng như máy tính Mac rất dễ sử dụng và user-friendly thế đấy ạ. Bác ý khó tính đến mức mà ghế ngồi làm việc cho trụ sở Apple đầu tiên bác ý muốn thuê đóng riêng chỉ vì tất cả các loại ghế màu trắng đó không phải là "sắc trắng" mà bác muốn >_< Chỉ có thể nói là "quái gở". Và nhà bác thì chủ yếu rất hiếm đồ đạc chỉ tại vì bác không tìm đc đồ đạc hoàn hảo theo mức độ bác ưng ý. Những món đồ bác thích hầu như phải đạt đến độ tinh xảo hoàn hảo (craftsmanship). Còn vụ tối giản thì từ lâu lắm lắm rồi tớ cứ ngờ ngợ Macbook Pro với hãng Cuisinart có cái mặt ngoài gần giống nhau (mạ bạc bạc) giờ đọc sách mới thấy từ ngày mới thành lập Apple thì bác Jobs rất thích vào Macys lượn lờ để xem đồ gia dụng của hãng Cuisinart rồi "học" theo cách thiết kế của hãng này :)) Kể cả lần bác ra em Macintosh đầu tiên cũng thế.

- Bác Jobs lạnh lùng và tàn bạo đến mức tàn nhẫn. Có thể nói bác Jobs thực dụng, bác biết hoặc không biết mình giỏi, nhưng chắc chắn một điều bác ý rất quái và gở =)). Thế nên thành ra những kẻ để bị bác mắng chửi, chèn ép mà vẫn cun cút nghe thì bác ý sẽ cho là ngu ngốc, là dại nên thành ra bác càng lấn tới. Nhưng những ai dám bật lại bác và bảo vệ cho ý tưởng của mình thì bác lại tôn trọng. Hị hị. Quả thật là rất lôgic với tính cách của bác. Bởi đằng sau cái vẻ lạnh lùng, tàn bạo của bất kì ai, đó cũng là một trái tim sợ tổn thương...

(Tạm thế đã tớ mới đọc đc 1/2 quyển sách thôi. Sách hay lắm, khó bỏ xuống đc. Nhưng nhiều việc lắm nên vẫn phải dứt ra thôi >_<)

Chiến tranh Triều Tiên

Vậy là hôm nay Triều Tiên đã công bố dừng lệnh ngừng chiến, cuộc chiến tranh Triều Tiên tiếp tục... Thực chất cuộc chiến là giữa hai bên Mỹ - Trung. Với tình hình rối ren như hiện nay, Mỹ không hề muốn một cuộc chiến lâu dài... Trung Quốc thì có thể qua vụ này mà chứng tỏ uy lực quân sự của mình.

Anw, sẽ không hay gì khi 2 anh em một nhà xảy ra bất hoà. Việt Nam cũng đã từng là con tốt thí mạng cho quan hệ Mỹ - Trung, may mà chúng ta thống nhất được 2 miền.

Mong rằng mọi chuyện tốt đẹp sẽ xảy đến với các bạn Triều Tiên - Hàn Quốc...

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Những điều lượm lặt ở UK (2)

- Việc dọn ra ở riêng: Ở Mỹ thì việc con cái chuyển ra ở riêng sau khi tốt nghiệp cấp 3 và vào ĐH có lẽ là chuyện 'thường ngày ở huyện'. Vì thế ai còn ở với bố mẹ thì có lẽ sẽ thành alien trong xã hội Mỹ, dù ra ngoài thì nhiều thứ phải lo như rent và bills. Tất nhiên là vẫn đc bố mẹ support, tuy nhiên tính tự lập cũng đc tăng thêm phần nào. Hồi xem Friends có nhớ Rachel còn không biết giặt quần áo bằng máy giặt ntn (phải phân loại áo màu). Tuy nhiên ở UK thì những năm gần đây xu hướng ở chung với bố mẹ cho đến khi cưới đang trở lại phổ biến hơn, một phần là do kết quả của khủng hoảng. Phần khác là do nét văn hóa của UK, xem các sitcom series của UK thì hầu như sẽ thấy nếu không phải học xa nhà khi vào đại học thì hầu hết các bạn trẻ ở đây vẫn ở chung với bố/mẹ.

- Học và hành: Ở UK dù cho bạn học Hóa học/Vật lý ở bậc đại học bạn vẫn hoàn toàn có khả năng xin được việc ở một investment bank nếu như bạn vượt qua đc tất cả các vòng tuyển dụng. Quan điểm của người Anh là trường học là nơi dạy bạn kĩ năng sống và tự học hơn là dạy cho bạn thế giới thực tế ngoài kia,  khi bạn đi làm hầu như các công ty sẽ training bạn lại từ đầu. Vì thế sẽ rất tốt nếu bạn học xong ĐH và đc đi làm ở đây 1-2 năm vì chi phí training công ty dành cho bạn sẽ rất lớn. Thông thường trước khi đi làm chính thức công ty sẽ cho bạn đi training trong khoảng thời gian 1-3 tháng. Và trong 2 năm đầu tiên đi làm bạn sẽ đc yêu cầu thi đỗ một chứng chỉ nghề nghiệp nào đó (về khoản này thì UK có lẽ vô đối vì bất cứ ngành nghề nào cũng có chứng chỉ nghề nghiệp riêng của nó, ví dụ như CIMA cho management accountants, ACCA cho general/financial accountants etc...)

- Thức ăn: Nói chung thức ăn của Anh rất rất chán, chỉ có mấy món nổi tiếng truyền thống như English breakfast (gồm xúc xích, baked beans, scrambled egg, bacon, hash browns, pudding...), rồi fish & chips (cá rán và khoai tây chiên), món tráng miệng nổi tiếng "trifle" etc. Chấm hết. Được cái các bạn Anh có bữa trà vào buổi chiều, gọi là "afternoon tea", khách sạn càng xịn và high-class thì giá cho afternoon tea càng chát. Nhưng đến UK rồi thì cũng nên thử uống một tách earl grey (trà đen) và ngồi nhâm nhi bánh ngọt =) Nếu ai có dịp sang Hong Kong thì cũng sẽ thấy afternoon tea khá phổ biến bên đó, chắc một phần bị ảnh hưởng bởi văn hóa Anh. Hay sang Ấn Độ, thuộc địa một thời của UK cũng sẽ thấy có loại trà sữa gọi là "chai" gồm trà, sữa bột, và gia vị (spices) uống khá thơm ngon ^^ Người Anh thì uống trà nhiều vô đối luôn... ở đây có hẳn cả UK Tea Council để quảng bá kiến thức về việc uống trà + ngồi đếm xem hôm nay có bao nhiêu cốc trà được uống rồi =))

- Thời trang: Anh có lẽ cũng là một trong các kinh đô thời trang của thế giới, ngoài New York và Paris. LFW luôn hội tụ nhiều tên tuổi lớn. Các bạn Anh có xu hướng thời trang khá bảo thủ và classic so với Mỹ, tuy không "chic" như các bạn Pháp nhưng có một nét thú vị rất riêng, nhiều khi hơi quái quái ^^. Tớ không phải là cao thủ về thời trang nên chẳng biết diễn đạt như thế nào. Rất dễ để bắt gặp trên đường phố một bác người Anh với mũ phớt, áo choàng trench coat (trông như Sherlock Holmes ý), nhìn rất thanh lịch và rất "Anh"... Giới trẻ Anh thì ăn mặc vừa bảo thủ vừa chả biết như nào =) Sở dĩ vậy vì ở đây quanh năm mưa gió, sương mù, lạnh lẽo nên các bạn rất ít khoe ngực như các bạn Mẽo, nhưng lại rất hay có style mặc leggings như mặc pants =)))))))) Nói chung muốn biết thời trang Anh như thế nào thì có thể xem các fashion icons như Kate Moss, Siena Miller, Alexa Chung (kiểu effortlessly chic) hay Victoria Beckham (kiểu minimalist) etc...

(còn nữa)